Tiếng trống kết thúc môn cuối cùng là thời điểm giải phóng, nói
đúng hơn là được giải phóng toàn tập, giải phóng triệt để, chấm dứt cái
"thời kì" mang vác cảm giác nặng nề của mấy năm qua, mình đã chờ đợi
khoảnh khắc này biết bao lâu rồi. Oh la la, phải tận hưởng khoảng thời gian
này, vắng fb lâu quá rồi, trở lại thấy xôm tụ hơn và có thêm tính năng chèn ảnh
ngay ở bình luận, cũng biết cải thiện quá chứ, nhưng cái này bên blog 360 plus
đã có từ lâu, vẫn thói quen cũ là ít khi viết nhiều như bên blog vì có lẽ
"cái chợ trời" đó không hợp với mình lắm! Muốn rất nhiều, thích rất
nhiều, không phải gì lớn lao, chẳng qua là dẹp cái ổ hình, ổ heo, ngủ một giấc
trọn vẹn, tung tăng, hát hò,... không chút vướng bận nhưng giờ mới có thể toàn
tâm toàn ý cho sở thích bản thân. Nhận nhiều "kêu gọi", nào là:
"bua nao dj karaoke baby oi", "đàn đúm j` ko", "7h30
dia diem cafe pin nha", "Um. Mai đi hôg,t mời. Đi xog rùi t vs m
zìa",... bây giờ thì mình có thể chấp nhận nhiều hơn là từ chối, sẵn sàng
nhiều hơn là ràng buộc rồi nhé! Sẽ "vác balo lên và đi" nhiều hơn,
"dám" nhiều hơn, thật đấy I CAN DO IT. Mai thức sớm "cưỡi
ngựa" ăn sáng, chạy vòng vòng thôi. G9!
Hình ảnh ngày giải tỏa đâyyy
|
Thi xong chạy qua cầu CT chơi, đơn giản là để biết cảm giác được chạy chứ không phải được chở! Nắng nhưng vẫn tươi tắn :D |
|
Về sẵn tiện ghé nhà Ngoại chơi, dù "vết tích" nhà cũ không còn hiện hữu nhiều nhưng vẫn cảm thấy yên bình, tĩnh lặng lắm! Vẫn chỗ đó mình đá banh, đánh cầu, đá cầu, chạy xe đạp con,... tuyệt!! |
|
Khán giả nhí, ai biết con nhà ai đâu :) |
|
Tôi không mong sẽ có được nhiều nên chẳng phải khổ đau |